Lời này của Chu Vân Thù làm cho Cảnh Giang và Ngư Anh Hào đều không nghi ngờ, Nhâm Hoàng đền tội, nàng muốn đi xem tình huống đến Vân Thành cùng huyện Khuê cũng là chuyện bình thường.
“Thành Nam Xuyên này vẫn luôn là địa bàn của huynh đệ các ngươi, các ngươi cũng không tiện theo ta rời đi.” Chu Vân Thù thử thăm dò nói.
Cảnh Giang lập tức lắc đầu, “Ai nói không thể! Nếu bây giờ ta cũng là người của điện hạ, theo lý thì nên cống hiến cho điện hạ.”
Hắn ta nhìn Chu Vân Thù nghiêm túc nói: “Ta đi với muội!”
Không đi thì làm sao có thể lập công xây dựng sự nghiệp!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây