Nhâm Hoàng trải đường rất tốt, chỉ là không nghĩ tới đêm đó đã bị Chu Vân Hải một đao chặt đầu, đường trải xong tất cả đều thuận tiện cho đứa trẻ ở trong bụng A Lệ.
“Chu…”
Diêm Thạch Lỗi còn chưa nói xong, Chu Vân Hải mang theo đầu ở trong tay đi ra ngoài lều hô to: “Nhâm Hoàng đền tội, các ngươi còn không buông tay chịu trói, chẳng lẽ muốn đối nghịch với quan phủ! Đối nghịch với triều đình!”
Chu Vân Hải nói xong, tiện tay cầm lấy cây trường mâu ở bên cạnh đâm vào đầu Nhâm Hoàng giơ lên, “Bây giờ đầu hàng, thì tha cho các ngươi vô tội!”
Mọi người nhìn cái đầu của Chu Vân Hải giơ lên cao, nghe lời hắn ta nói, tâm phúc của Nhâm Hoàng vốn dựa vào nơi hiểm yếu ngoan cố chống cự lại, cũng hoàn toàn nản lỏng chán nản.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây