“Ta rất thông minh, lúc ấy đã động não, mời chưởng quỹ kia uống rượu ăn thịt cùng, nhưng chưởng quỹ lại không ăn một miếng nào của, bà nội nó, không phải lộ tẩy ngay sao?”
“Hắn ta vốn còn muốn chạy trốn, nhưng chúng ta là ai! Lập tức đè bọn họ xuống đất, cậy miệng hắn ta ra nhét rượu thịt vào cho hắn ta, thật sự là đáng tiếc, lãng phí nhiều rượu thịt như vậy, đến bây giờ ta cũng chưa được ăn cơm tối, ta rất đói bụng.”
Chu Vân Thù nhìn Mông Nam đang dần đi chệch khỏi chủ đề trung tâm khi nói xong, không biết nên nói gì.
“Chờ trời sáng, mua thêm chút đồ ăn đi.”
Tỉnh Cao nghe ý của Chu Vân Thù thì có vẻ dường như nàng không vội rời khỏi Nam Xuyên, hỏi: “Chúng ta không đi sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây