“Vậy chúng ta đổi sang đường khác đi?” Đỗ Lão Đại đề nghị.
Đỗ Lão Nhị bất lực nói: “Đại ca, bây giờ con đường mà chúng ta đang đi là con đường ngắn nhất để rời khỏi Lô Châu, nếu đại ca chọn con đường khác thì sẽ phải lãng phí hơn một tháng, lâu như vậy e rằng nước uống và lương thực của chúng ta sẽ cạn kiệt.”
“Đũng, ngược lại cũng không biết có nguy hiểm gì hay không nữa.” Vệ Trung nói tiếp: “Nếu chọn con đường khác mà cũng gặp nguy hiểm, há chẳn phải xôi hỏng bỏng không sao?”
Vệ Trung nói xong thì nhìn Chu Vân Thù, thấy nàng không lên tiếng thì hắn ta chủ động hỏi: “Chu ca, ngươi có ý kiến gì không?”
Chu Vân Thù nhìn những số chữ được vẽ trên mặt đất bằng gậy gỗ rồi nói: “Ý kiến của ta là tiếp tục đi theo con đường này như kế hoạch ban đầu, nhưng mà…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây