Những thứ này ai cướp được thì chính là bản lĩnh của người đó, bọn họ chỉ là bèo nước gặp nhau, cho dù Chu Vân Hải là người thân của bọn họ nhưng người trên Tùng Sơn Đảo bọn họ không phải.
Bọn họ còn chờ mang những thứ này lên đảo để bổ sung kho lương, trang bị đội thuyền đâu.
“Chúng ta đi thôi: “A Lệ kéo cánh tay Chu Vân Hải, lại tránh đi tầm mắt của Chu Vân Thù thấp giọng nói: “Đều chuẩn bị xong rồi.”
Chu Vân Thù cười như không cười nhìn A Lệ, nói thật, nàng đối với “Tẩu tử” đột nhiên nhô ra này cũng không có quá nhiều yêu ghét, dù sao khi nàng ta gả cho Chu Vân Hải cũng không biết Chu Vân Hải đã có gia thất.
Nhưng đạo bất đồng tương bất vi mưu, nàng ta muốn bọn nàng làm người chết thay cho Tùng Sơn Đảo bọn họ thì đó là chuyện không thể nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây