Nét cười trên mặt quản sự dừng lại trong giây lát, hắn ta thật sự muốn hỏi nàng xem khúc Thủy Lưu Thương là cái gì nhưng lại sợ nếu hỏi thì lại khiến bản thân bị lộ tẩy nên đành phải nói: “Sứ giả đại nhân, bên ngoài không yên tĩnh bằng bên trong.”
“Ta thích ăn cơm trong gió mát và lắng nghe tiếng nước chảy.”
Quản sự có chút cạn lời nhìn Chu Vân Thù: Ăn cơm cũng lắm chuyện, có bệnh.
“Được, ta sẽ bảo người dọn đồ ra cho ngài.”
Chu Vân Thù gật đầu nhưng cũng không có rời khỏi Minh Nguyệt Lâu, mà nàng dẫn theo đám người Sơ Tam và Ngô Quế đi lên lầu hai, sau đó lại lên lầu ba.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây