Mông Bắc siết chặt nắm đấm, hắn cũng nhận ra rằng Chu Vân Thù tự tin như vậy là vì có thực lực, vừa rồi của tên tiểu tử đó không hề yếu như vẻ ngoài.
“Nếu muốn đánh cược...” Chu Vân Thù nghĩ lại lời Mông Nam vừa nói, rồi đổi giọng: “Muốn đơn đấu không?”
Mông Nam bị trói bốn chân ngửa lên trời, lăn qua một bên, uất ức nhìn Mông Bắc, muốn nói gì đó nhưng không dám mở miệng vì tiểu tử hung dữ kia đang nhìn chằm chằm hắn ta.
Mông Bắc nhìn đệ đệ mình, hít một hơi sâu nói: “Ta dùng một trăm cân lương thực đổi lấy đệ đệ ta.”
Những người khác hắn ta không đành lòng đổi, nhưng Mông Nam là đệ đệ duy nhất của hắn ta, là người thân duy nhất, hắn ta phải đổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây