Cơ Minh Châu nhìn Lâm Phó Diên do dự, hỏi: “Chỉ là gì?”
“Không cho lương thực, vậy còn tiếp tục vận chuyển vũ khí đến Hải Châu nữa không?”
“Không cần.”
Trên mặt Cơ Minh Châu hiện lên nụ cười nhạt: “Thù Nhi đang bất mãn đấy.”
“Ta phải để con bé nhận ra, nếu không có ta âm thầm bày mưu tính kế, con đường hôm nay của con bé sẽ không thuận lợi như vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây