Nếu không phải do tác dụng của Tình Nhân cổ, e rằng cả đời này hắn ta cũng sẽ không được nhìn thấy khía cạnh này của Chu Vân Thù.
“Sao muội lại đến đây?”
Chu Vân Thù mỉm cười, giơ khay trong tay lên: “Yến chưng đường phèn xong rồi, ta nghĩ huynh chắc cũng tỉnh rồi, nên mang đến cho huynh.”
Lâm Phó Diên nhận lấy khay từ tay Chu Vân Thù, nói với nàng: “Để ta, con gái không nên làm những việc nặng nhọc này.”
Trên mặt Chu Vân Thù lộ ra nụ cười e lệ: “Đa tạ Phó Diên ca ca.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây