Lư Tông Bình nói: “Bình thường nó không gây chuyện thì ta đã cảm tạ trời đất, làm gì có dáng vẻ đáng tin cậy!”
Nó không đáng tin lại còn là trẻ con, sao Hà Tử Trinh lại tìm nó để cầu cứu chứ.
Trong mắt Lư Tông Bình, đây chỉ là cái cớ mà Lư Trường Phong bày ra để tránh bị mắng và bị đánh.
Chu Vân Thù nhìn Lư Tông Bình, một kẻ cứng đầu, cảm thấy buồn cười.
“Chẳng trách Trường Phong có chuyện gì cũng không tìm ông để bàn bạc, chẳng trách khi gặp chuyện, nó thà chọn cách dẫn Tử Trinh bỏ trốn chứ không đến tìm ông. Nếu ta là nó, ta cũng chẳng trông mong gì vào ông.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây