Như vừa rồi, cậu bé chẳng hề nghĩ rằng việc bỏ nhà ra đi là sai.
“Biết đánh nhau.” Lư Trường Phong nhỏ giọng nói.
Chu Vân Thù xoa đầu Hà Tử Trinh, nói với Lư Trường Phong: “Không phải đánh nhau mà là sống chết.”
“Ngươi nghĩ Hà gia lợi hại hay nhà của ngươi lợi hại?”
Mặt Lư Trường Phong trở nên tái nhợt. Cậu bé đã gần tám tuổi rồi, không còn là đứa trẻ không hiểu chuyện, tất nhiên hiểu rõ “sống chết” nghĩa là gì, hiểu rõ kẻ thù là gì và càng biết Hà gia ở Hải Châu có quyền thế hơn nhà mình nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây