Chu Vân Thù đột nhiên quan tâm đến vết thương của mình, điều này làm cho Bành Thiên Hoà sững sờ, “Không đau.”
Vừa rồi không để ý tới, nhưng bây giờ Bành Thiên Hoà nhìn tay mình, sau đó lại nhìn Tiết lão đại phu ở bên cạnh, trong lòng mong ước lão đại phu này ở trong trại của mình thì tốt biết bao.
Ngày xưa, khi cướp trên sông đã thấy rất nhiều máu, nếu có được một đại phu giỏi như vậy thì có thể cứu được biết bao nhiêu mạng sống các huynh đệ.
Nghĩ như vậy, ánh mắt của Bành Thiên Hoà nhìn về phía Tiết lão đại phu có hơi nóng bỏng, giá như người là của hắn ta thì tốt.
“Không đau là tốt rồi, ta đã cho ngươi một ít thuốc đặc biệt, lấy độc trị độc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây