Dưới ánh mắt của Cơ Minh Châu và Vương ma ma, Chu Vân Thù khẽ gật đầu.
“Đúng vậy, sợ cái gì chứ?”
Lúc này đây nàng không phải lẻ loi một mình nằm ở Ngụy vương phủ. Đời này nàng ở cùng với người thân, tổ mẫu và mẫu thân đều ở bên cạnh nàng, chắc chắn nàng sẽ không sao.
Lại càng không cần phải nói, kiếp trước thời điểm nàng này không có không gian, mà kiếp này nàng có không gian. Vả lại sau khi mang thai bất luận là chạy nạn trên đường hay là ở Giang Trung, nàng vẫn luôn có ý thức ăn trái cây trồng trong không gian. Chính nàng có thể cảm giác được, hài tử kiếp này tốt hơn nhiều so với kiếp trước.
“Con sẽ từ từ điều chỉnh tâm trạng của mình.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây