“Phong gia chỉ có một chủ nhân, chỉ có thể là ta.”
Phong Tự Kiệt nhìn vào ánh mắt lạnh lùng của thất thúc và nam nhân bên cạnh, không chút nao núng quay đầu lại: “Ta còn tưởng mọi người đã biết, nhưng có vẻ như mọi người không biết gì.”
“Cũng phải.”
Phong Tự Kiệt nắm chặt hai tay ở dưới bàn, nhưng sắc mặt lại bình tĩnh, giọng điệu không vội vàng.
“Thất thúc sắp năm mươi rồi. Có lẽ người đã quên quy củ của Phong gia từ lâu rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây