Chỉ là hành động của Cơ Sinh quá mức lễ phép, Chu Vân Thù không có cách nào bới ra tật xấu gì.
“Đi theo ta.”
“Được.”
Khi Chu Vân Thù dẫn Cơ Sinh rời đi, Xuân Tước ở phía sau theo bản năng muốn đuổi theo, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt của Cơ Sinh lúc hắn xoay người lại, nàng ấy không tự chủ được mà dừng bước.
Sau khi không còn nhìn thấy bóng dáng của hai người, Xuân Tước ảo não tát mình một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây