Có điều đây chỉ là lời vô ích, chạy nạn thì sao có thể ăn được tổ yến tốt nhất chứ.
Cơ Minh Châu đương nhiên hưởng thụ sự sắp xếp của Cơ Sinh, Chu Vân Thù nhìn thoáng qua tổ mẫu của mình, cũng cầm lấy thìa chậm rãi thưởng thức.
Lúc rời khỏi Túy Tiên Lâu, Chu Vân Thù nhìn Cơ Sinh đỡ bọn họ lên ngựa lần nữa, muốn há miệng nói gì đó, cuối cùng lại nuốt trở về.
Lúc trở về, nàng lặng lẽ vén rèm cửa sổ xe lên, nhìn thấy Cơ Sinh cưỡi con ngựa cao to vẫn đi theo bên cạnh buồng xe bọn họ.
Buông rèm cửa sổ xe xuống, Chu Vân Thù xoay người thấp giọng nói với Cơ Minh Châu: “Không thấy Giang Giám bên cạnh hắn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây