Cơ Minh Châu chỉ vào hai nữ nhân đang ôm nhau dưới đài, nói với Vương ma ma: “Hai nữ nhân hầu hạ một tướng công, ngươi xem bộ dạng vui mừng của bọn họ kìa.”
Khóe miệng Vương ma ma cay nghiệt, nhưng khi quay đầu nhìn về phía Cơ Minh Châu, giọng nói mang theo vẻ nũng nịu: “Không phải người nói bọn họ ngu xuẩn sao, cũng không thể vì bọn họ mà tức giận.”
Cơ Minh Châu vung tay áo nói: “Làm như ta rảnh rỗi lắm, vì câu chuyện phóng túng mà tú tài mơ mộng hão huyền viết ra mà tức giận!”
Bà cụ quay đầu, nói với Chu Vân Thù lần nữa: “Hiện giờ thói đời càng ngày càng không được, trước đây nào có kịch bản chua chát như vậy, nào có nhiều nữ tử không quan tâm bản thân, lấy tướng công làm trời như vậy chứ.”
“Con nghe xem, mấy cô nương bên dưới còn vì cuối cùng bọn họ ở chung một chỗ mà cảm động, cảm động cái gì chứ! Có cái gì phải cảm động!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây