Chu Vân Chí lắc đầu: “Chắc là không biết. Vân Tề để râu ria, khó nhìn rõ mặt, đệ ấy lại cường tráng hơn rất nhiều, nếu đệ ấy không tìm đến ta và gọi ta là ca ca, thì ta cũng không dám nhận ra đệ ấy.”
Chu Vân Chí nghĩ tới bộ dáng của Vân Tề khi nhìn thấy hắn ta, trong mắt hiện lên vẻ chua xót cùng vui mừng: “Đệ ấy đã trưởng thành hơn rất nhiều rồi.”
Chu Vân Thù chớp chớp đôi mắt chua chát, nàng thực sự rất nhớ hắn ta, cảm xúc của chị em sinh đôi vẫn khác nhau.
“Trẻ em sẽ luôn lớn lên.” Cơ Minh Châu rất hài lòng với sự trưởng thành của Chu Vân Tề.
Bà cụ nhìn Chu Vân Thù nói: “Bắc Cảnh không thể không có Chu gia, Chu gia nhất định phải để lại người ở Bắc Cảnh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây