“Trước đó ở chợ người người nhiều phức tạp nên có nhiều chuyện chưa hỏi ngươi.” Chu Vân Thù nhìn Chiến Xuyên thay đổi không ít, nói: “Ngươi sao lại rơi vào tình cảnh trở thành nô lệ.”
Hơn nữa thời gian làm nô lệ hình như không ngắn.
Chu Vân Thù nhìn Chiến Xuyên cúi đầu, cầm tách trà bên mình nói: “Ta chỉ hỏi thôi, ngươi cũng có thể chọn không nói.”
Chiến Xuyên cầm tách trà mà Chu Vân Thù vừa rót cho hắn ta, uống một hơi cạn, “Không phải không muốn nói, chỉ là nói ra dài dòng.”
“Vậy thì từ từ nói.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây