Vườn hoa lớn nhưng lại rất trống trải, dù Chu Vân Thù đi tới cuối đường, nhưng vẫn có thể nhìn thấy bọn nhỏ đang chơi đùa ở dưới cây phượng hoàng.
Có một cánh cửa gỗ trên bức tường phía đông cuối vườn hoa, Chu Vân Thù kéo chốt cửa xuống, đẩy cửa ra, phía đối diện chính là con sông mà Lương chưởng quỹ đã nói trước đó.
Con sông rộng khoảng năm thước, chỉ có thể chứa tối đa hai chiếc thuyền nhỏ đi qua, đi về phía bắc có một cây cầu đá, bên cạnh cầu có một người bán đậu hủ, dù Chu Vân Thù đứng cách bốn, năm thước nhưng vẫn có thể ngửi thấy mùi thơm của đậu hũ.
“Nương ơi!”
“Cô cô ơi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây