Lần này Hà Tử Trinh khóc rất nhỏ và vùi mặt vào đầu gối.
Nguyên Nghĩa nhìn Hà Tử Trinh không kiềm được tiếng khóc thì thở dài thật sâu như một tiểu đại nhân.
Hi Hi có chút chột dạ, cô bé lấy một miếng bánh mứt táo từ đĩa thức ăn mà cô bé đã bí mật mang lên giường lúc trước đưa cho Hà Tử Trinh.
“Đừng khóc, có chuyện gì to tát đâu, cha ta cũng không cần ta và mẫu thân ta.”
Sau khi Hi Hi nói xong, Nguyên Lễ và Nguyên Nghĩa lần lượt nhìn cô bé.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây