So với Dương Hân Duyệt đang bị lửa giận làm lu mờ lý trí, Dương Vũ Hạo bình tĩnh hơn rất nhiều.
Khi Đỗ Hoài Nhu cầm hộp thức ăn theo đẩy cửa vào, Dương Vũ Hạo đang khoanh chân ngồi trên nhuyễn tháp, trước mặt là một ván cờ bố trí lộn xộn.
“Biểu đệ, ta nghe hạ nhân nói buổi tối đệ chưa ăn gì cho nên hâm một ít tổ yến và bánh điểm tâm đến cho đệ.”
Dương Vũ Hạo nghe thấy giọng nói của Đỗ Hoài Nhu mới cau mày ngẩng đầu, khi nhìn thấy vết thương trên mặt Đỗ Hoài Nhu, hắn ta cau mày càng sâu.
“Mặt tỷ bị sao vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây