Dương Bính Thiên vừa nghe Tề Tâm Liên nói quân nhu và vàng bạc ở Ngọa Long sơn đều không cánh mà bay, không nhịn được lớn giọng trách mắng: “Muội nói cái gì!”
“Cái gì không cánh mà bay! Sao có thể không cánh mà bay!”
Tề Tâm Liên bị khí thế hung tợn trên mặt Dương Bính Thiên dọa sợ, tay chân tê dại không ngừng run rẩy.
“Biểu ca, ngươi đừng như vậy, huynh làm muội sợ.”
Dương Bính Thiên nắm lấy cánh tay Tề Tâm Liên, lạnh lùng nói: “Sao lại không cánh mà bay? Cả Ngọa Long sơn đều là người của ngươi, sao có thể yên ổn mang hết vàng bạc và quân nhu đi ngay dưới mí mắt của ngươi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây