Thấy không có việc gì của mình, những người còn lại xoay người rời đi. Hà thúc khó hiểu nhìn Ngô Nguyệt: “Sáu đứa này làm sao vậy?”
Ngô Nguyệt nói: “Ta nghĩ Đông viện đã lâu không có người ở, không có hơi người, vừa hay bọn họ đều là người đọc sách, tối nay cứ để bọn họ ở lại đó, tăng thêm nhân khí và văn khí, như vậy khi quý nhân đến sẽ không cảm thấy quá ảm đạm.”
Hà thúc suy nghĩ một chút, gật đầu: “Cũng được, ta sẽ cho người đưa bọn họ đến đó.”
“Để ta đi.” Ngô Nguyệt nói: “Dù sao chuyện này cũng là ta đề nghị, hơn nữa ta không phải kiểm tra sổ sách giống ngươi.”
“Sau khi đưa bọn họ đến đó, ta sẽ đến ngã ba đường đón con trai ta.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây