“Phì!” Tên Hồng Liên sứ nhổ nước bọt xuống đất, nói: “Thôn nữ bẩn thỉu cũng muốn hầu hạ Thánh mẫu, ban ngày ban mặt nằm mơ à!”
Tuy nhiên, tên Hồng Liên sứ này còn có chút đầu óc, không phải Đỗ Lão Trang nói gì cũng nghe theo.
Ánh mắt hắn ta đảo qua Vệ Trung, Diêm Thạch Lôi và những người khác trong đoàn, xoa xoa chuôi đao: “Ta thấy hình như trong thôn các ngươi có vài người võ công không tệ.”
Đỗ Lão Trang nhìn con trai thứ hai bên cạnh, ưỡn ngực tự hào nói: “Trước khi xảy ra hạn hán, thôn chúng tôi là thôn giàu có nổi tiếng trong vùng!”
“Trong thôn trồng trọt được mùa, dựa lưng vào núi, có thể đi săn, có lông thú bán, cho nên thôn chúng tôi có hẳn đội ngũ chuyên áp tải hàng hóa.” Ông ta vỗ vai con trai: “Chúng tôi có thể từ phương bắc đến đây, đều nhờ vào đám thanh niên trong thôn chăm sóc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây