Thôi được rồi, Chu Vân Thù thừa nhận, nàng hơi sợ rắn.
Xuân Tước im lặng lùi về sau hai bước, nhưng nụ cười trên mặt vẫn không hề giảm bớt: “Chủ tử, ngươi xem con rắn này béo như vậy, nấu canh rắn chắc chắn sẽ rất ngon!”
“Ngon thì ngươi cứ ăn nhiều một chút.” Dù sao nàng cũng sẽ không động vào, tuyệt đối không!
“Được! Chủ tử, ngươi xem!” Xuân Tước cho Chu Vân Thù xem giỏ của mình: “Ta nhặt được trứng gà rừng, có hơn mười quả đấy!”
Chu Vân Thù liếc mắt nhìn rồi thu hồi ánh mắt, thật sự là con rắn trong đó trông hơi ghê rợn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây