Mặc Cửu Diệp trầm giọng hỏi: “Ngươi là ai?
Mặc Tu Yên tưởng rằng mấy người kia lại tới làm nhục hắn ta, nghe thấy tiếng động liền nhắm mắt lại.
Hắn ta bây giờ đã là một kẻ tàn phế, đến việc xin được chết cũng là một việc xa xỉ.
Ở trong căn phòng tối tăm mịt mù này, hắn ta đã không biết bản thân mình bị nhốt bao lâu rồi, mỗi lần đám người kia tiến vào, trừ việc nhét cho hắn chút đồ ăn cùng nước ra, những thời gian khác đều là tới làm nhục hắn ta.
Chuyện như vậy, Mặc Tu Yên đã quen rồi, hắn ta chỉ hy vọng đám người kia lúc hành hạ hắn ta thì hạ thủ mạnh tay một chút, hắn ta có thể sớm ngày được giải thoát.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây