“Ngày mai, khi cháu dẫn học đồ đến tiệm thuốc trên trấn, cũng sẽ nói vấn đề này với Hồ đại phu, Giang đại phu và Văn đại phu, để bọn hắn chỉ điểm, dạy bảo học đồ, đảm đương nhiều hơn.” Sau khi nói xong chuyện của Tam ca, Tứ ca của nàng, Hoàng Tử Tô cũng nói một tiếng về chuyện sắp xếp học đồ với ba người gia gia nàng.
“Những học đồ này học tập nhanh vậy sao? Nhóm học đồ này mới học y bốc thuốc được có hai năm thôi! Đã sắp đi theo bên cạnh sư phụ học hỏi, xem mạch, kê phương thuốc?” Hoàng Dược Tử nghe vậy, hơi giật mình vì học đồ học hành nhanh như thế, sắp bắt đầu học xem mạch, kê phương thuốc rồi.
“Dạy bằng y thư có hệ thống đương nhiên là nhanh hơn rồi, vả lại tốp học đồ này học hành vất vả, có chí tiến thủ, có tiến độ như thế cũng không có gì bất ngờ.
Bọn hắn học nhận biết huyệt vị, châm cứu cũng hơn nửa năm rồi. Sau này, trong lúc các ngài chẩn đoán và chữa trị cho bệnh nhân, cần châm cứu thì có thể dần để học đồ bắt đầu châm cứu cho người ta, chầm chậm rèn luyện bọn hắn.” Trong lòng Hoàng Tử Tô đã có dự tính trước tiến độ học tập của tốp học đồ này, nàng cũng rất xem trọng nhóm học đồ này.
“Được, gia gia biết rồi.” Hoàng Dược Tử nghe vậy cũng không nhiều lời thêm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây