“Trong ấn tượng của cháu, hình như từng xảy ra một lần nạn lũ, nhưng trận lũ lụt này chỉ lan đến gần thôn, chưa lan đến trên trấn và huyện.” Giang Nhu còn chút ấn tượng mang máng.
“Quan tâm năm sau xảy ra tai họa gì chứ, chỉ cần chúng ta có đồ ăn, có thứ uống, có đại phu có thuốc men, nhà ở của chúng ta xây dựng ở nơi cao, sợ cái gì chứ?
Đến lúc đó, binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn.” Hoàng Trương thị cũng không lo lắng, nói.
“Tô Tô, nếu năm sau xảy ra thiên tai nhân họa, ta còn phải trồng cây thuốc không?” La Bình ngẫm nghĩ rồi hỏi.
“Trồng, sao lại không trồng, không thể bỏ hoang lãng phí ngọn núi kia được, sang năm mọi chuyện vẫn như cũ, nên làm gì thì làm đó!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây