“Chuyện năm sau đúng là rất nhiều, cũng được, cả nhà đều ở đây, vậy mau bàn bạc thôi. Tô Tô, cháu có suy nghĩ thế nào, cháu nói ra luôn, chúng ta đều nghe.” Hoàng Dược Tử trầm ngâm trong chốc lát, ngẫm nghĩ. Chuyện sang năm đúng là rất nhiều, phải bàn bạc lên kế hoạch sẵn, ông gật đầu ra hiệu tôn nữ nói thẳng.
“Đầu tiên, cháu nghĩ qua Nguyên Tiêu năm sau, nhà ta xây nhà luôn.
Xây nhà xây hai căn, một căn là nhà để chúng ta ở, một căn còn lại xây ở phía trước theo kiểu tiệm thuốc, dùng làm nơi khám bệnh cho khách đến. Hậu viện thì xây to hơn một chút, để cháu dùng làm nơi bào chế dược liệu, phơi dược liệu. Còn phải xây mấy gian phòng giường ghép cho mười người, sáu người, hai người, dùng cho học đồ ở lại sau này. Cháu sẽ vẽ bản vẽ, khi xây nhà, để thôn dân xây nhà dựa theo bản vẽ cháu vẽ là được.
Tiếp theo, tiệm mì trên trấn cũng đã làm xong, sau đầu xuân cũng nên khai trương rồi. Ngoại trừ Nhị bá và Nhị bá nương quản lý tiệm mì đó, những người khác trong nhà ta không tham gia vào công việc ở tiệm mì nữa, Nhị bá sẽ tự thuê người đến bắt đầu làm việc.
Bởi vì năm sau, cha cháu còn phải tìm cửa hàng, chuẩn bị mở tiệm thuốc, sau khi xây nhà còn phải bận bù đầu cho việc đi mua gạch mua ngói, qua lại thăm viếng hương lý hương thân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây