"Tử Uyển, bình thường ngươi ở nhà thích làm những chuyện gì?" Trang Lưu thị kéo tay Tử Uyển nghe ngóng sở thích của Hoàng Tử Uyển ở nhà thế nào.
"Ta ba mùa hạ xuân thu này thì hơi bận rộn một chút, bởi vì ba mùa này trên núi đều có dược liệu để hái, tuy rằng ít lên núi hái thuốc, nhưng bình thường đều bận rộn sắt thuốc, bào chế dược liệu, làm quen tác dụng của dược liệu, tập tính và kiến thức dược lý, học một chút y thuật gì đó.
Nếu là mùa đông, lên núi không hái được thuốc thì ở nhà xem sách y dược, thêu thùa và học một chút nấu nướng gì đó với Đại thẩm tử của ta." Hoàng Tử Uyển cũng là cô nương đàng hoàng, không có tâm nhãn, người khác hỏi cái gì thì nàng ấy trả lời cái đó, nàng ấy cũng biết những việc này không phải là thứ không thể nói cho người khác biết.
"Rất tốt, biết chữ, lại hiểu dược lý, y lý, có bản lĩnh trên người. Sau này nếu ngươi bận tới mức không kịp trở tay thì cứ kêu Tiểu Hà nhà ta tới nhà các ngươi giúp đỡ, làm mấy việc lặt vặt gì đó." Trang Lưu thị vì có thể để cho nhi tử nhà mình và Tử Uyển ở chung với nhau lâu hơn một chút, vì tác hợp cho hai người bọn họ, bà ấy đã nghĩ đủ mọi biện pháp rồi.
"Thẩm, việc này không hay đâu, ta đã truyền lời rồi, đợi lát nữa ta cho Đại thúc ta cùng nhau đi làm quen đường xem đất hoang với các ngươi, ta cáo từ trước." Lúc này dường như Hoàng Tử Uyển đã hiểu được gì đó, sắc mặt nàng ấy đỏ ửng nhìn thoáng qua Trang Tiểu Hà, vội vàng cáo từ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây