“Hai người này chính là phế nhân nổi danh ở ngõ số bảy chúng ta, ông đối xử thật lòng thật dạ với bọn họ thì có ích lợi gì, bọn họ nghe lọt tai mới là lạ đấy.”
“Dù sao cha của Phùng tú tài cũng có chút tình cảm qua lại với chúng ta, bà lại đối xử với con của ông ấy như vậy sao?”
“Ông ấy đã chết bao nhiêu năm rồi, còn nhắc đến chuyện này để làm gì, hơn nữa là tự Phùng tú tài không hăng hái tranh giành, cũng chẳng hề yêu quý bản thân mình thì dựa vào đâu còn muốn người khác yêu quý hắn chứ.”
Trong lúc đôi phu thê già vẫn còn ở đó liên miên cằn nhằn thì hai phu thê trẻ tuổi đã đi càng lúc càng xa rồi dần dần biến mất khỏi ngõ.
Đi ra khỏi ngỏ nhõ dài dằng dặc này chính là một con đường lớn thẳng tắp, lúc này bên ngoài vẫn có quan binh tuần tra, hàng ngũ phủ khắp đường phố, hễ nhìn thấy người khả nghi là bọn họ sẽ chặn lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây