Cuối cùng, cũng không biết ai là người mở đầu trước, đoàn người đều tự nhiên đưa tay ra hãi vải mà ăn.
Đan Hạc tiên sinh vừa ăn vừa nói: “Không ngờ người ở nơi này cùng thích ăn vải, không phải người trên trời đều thích ăn đào tiên sao? Trong thần thoại đều kể như vậy cơ mà.”
“Người viết thần thoại cũng đã được lên trời đâu, sao bọn họ biết được trên trời có những gì.” Sơn Hải tiên sinh thản nhiên đáp.
“Nói cũng đúng.”
Bạch Quân Quân đứng ở một bên, có hơi xấu hổ mà sờ mũi, chủ yếu là nàng không có hạt đào để trồng, nếu có, nàng cũng không ngại trồng ra một vườn đào to.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây