Lý Văn Li nghe được lời Vũ Văn Tuyển nói, không khỏi dẩu môi cười: “Xứng hay không xứng là chuyện của ta, ngươi lo cho mình đi.”
“Ta có gì phải lo chứ? Quân Quân chỉ vì giận ta cho nên mới ở bên ngươi mà thôi, cứ chờ mà xem, tới khi yến hội kết thúc, ta sẽ đối xử với nàng ấy như vương phi, tam thư lục lễ, kiệu tám người đưa nàng ấy rời đi.”
“Vậy ngươi cứ thử xem.” Lý Văn Li thản nhiên đáp một câu.
Vũ Văn Tuyển còn đang cười cợt, Vũ Văn Tụng đã vào tới nơi.
So với Vũ Văn Tuyển, Vũ Văn Tụng quả thực là một người trưởng thành cường tráng, nhìn chẳng khác gì cha hắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây