Bạch Táp Táp nhìn chén cháo đã trống không, tinh tế bảo rằng: “Để ta múc cho ông thêm một chén cháo nữa.”
“Vậy... Làm phiền tiểu cô nương rồi.” Lão hòa thượng có hơi ngượng ngùng.
Người xuất gia vốn không nên có quá nhiều nhu cầu về chuyện ăn uống, nhưng ông ta đã nhịn đói vài ngày, thật sự không thể chịu đựng được nữa.
Bạch Táp Táp đi ra ngoài múc cháo, đám người Bạch Linh Vũ thì vẫn đứng đó nhìn chằm chằm lão hòa thượng.
“Ông cụ này, trưởng tỷ của ta nói đêm qua ông đã ngất đi vì đói, ngã ra trước cổng lớn nhà chúng ta, chuyện này là thật sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây