Nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy ý cười của hắn, ngoài kinh hồn táng đảm ra mọi người không còn cảm tưởng nào khác nữa.
Lão Khâu thúc thầm nghĩ thật xui xẻo, hôm nay mới là ngày đầu tiên bọn họ đi về phía Bích Lạc thành, sao đã gặp phải nhóm thổ phỉ thứ hai rồi?
Cứ xét theo tốc độ này, chỉ sợ thật sự mỗi ngày đều phải đối phó với một làn sóng thổ phỉ.
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, tuy rằng đều luyến tiếc nước tiên trong ống trúc nhưng nhìn thấy giá trị vũ lực của đối phương rõ ràng cao hơn mình, nhóm người lão Khâu thúc chỉ có thể thỏa hiệp, yên lặng đặt ống trúc xuống.
Nhưng đối phương cũng không hề hiểu được đạo lý đạt được mục đích rồi thì nên ngừng lại, chỉ cười nói: “Để cung tên và mũi tên của mấy người các ngươi lại.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây