Cả đoạn đường đều bị giám thị, vậy thà rằng thoải mái gia nhập.
Lại không quan tâm trong lòng Văn Nhân Phinh Đình có tính toán gì, chí ít tên tuổi của Hàm Anh vương phi là thật, nàng cũng có thể cọ một đợt uy phong của vương phi.
Cho dù nàng chỉ qua đế đô lấy đồ, chờ cầm được đồ rồi bốc hơi khỏi nhân gian cũng không muộn.
Nghĩ đến đây, Bạch Quân Quân thở dài nhẹ một tiếng: “Không nói giấu gì ngươi, quả thực ta rất không dễ dàng, tốn sức trăm ngàn cay đắng mới chạy trốn được từ Bích Lạc đến nơi đây.
Nhưng ba năm rồi ta chưa về Hoàng Đô, cũng không biết căn nhà ngày xưa đã thành dáng vẻ gì, ta là cận hương tình khiếp (1) không dám về.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây