Lý Văn Li bất đắc dĩ thở dài một hơi, khẽ xoay người, nắm lấy tay Bạch Linh Vũ khiêng trở về phòng của mình.
Hắn nói: “Chỉ cho phép đệ thích ứng một đoạn thời gian, đủ năm tuổi thì phải học được tự mình ngủ.”
“Vâng.” Bạch Linh Vũ có chút xấu hổ hé miệng cười.
Lý Văn Li tức giận liếc hắn một cái: “Lão tử không hứng thú với đệ, đừng bày ra dáng vẻ điềm đạm đáng yêu này.”
Bạch Linh Vũ nghe thấy Lý Văn Li chê mình không những không buồn, còn bổ nhào vào trong lòng Lý Văn Li một cái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây