Đang chần chừ, Lý Văn Li lại thò đầu ra từ bên trong nói với bọn họ: “Đuổi theo sát.”
“...” Mọi người chỉ vào chữ trên cửa đá, không biết có nên đọc ra hay không, đáng tiếc đọc ra lại cảm thấy có chút xúi quẩy.
Lý Văn Li không quan trọng nhìn thoáng qua mấy chữ này: “Cái này thì có cái gì, nó không viết cái này, chẳng lẽ còn phải viết hoan nghênh ghé thăm?”
“...” Mọi người, vậy mà không phản bác được.
“Các ngươi sợ chết còn theo vào, đã để các ngươi ở bên ngoài đợi rồi, lại cứ không nghe.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây