Sỏa Tử không quan tâm đến, xông lên lầu nhảy một cái lao lên giường đại thúc A Phi, rồi lại chôn mặt trong cánh tay, dù nơi đây là không gian quen thuộc nhưng hắn vẫn không khỏi run bần bật.
Nơi đây đã sớm được mấy người Lý Văn Li lau dọn sạch sẽ, cái chăn rách nát của đại thúc A Phi hạ táng theo ông ấy, chỉ còn lại một cái giường được lau khô.
Ánh trăng lạnh lẽo từ cửa sổ chiếu vào, chậm rãi phủ lên bờ lưng của Sỏa Tử, như đang khoác cho hắn một tấm chăn bạc.
Tuy nhiên chăn không có độ ấm, Sỏa Tử không chú ý đến ánh trăng im lìm ấy, hắn vẫn không kiềm chế được run lẩy bẩy trên giường.
Trong lúc Sỏa Tử lâm vào ký ức bị đuổi giết đáng sợ, đột nhiên có một mùi hương tràn ngập căn phòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây