“Đệ thử nghĩ lại xem, lúc gặp phải nạn hạn hán, dân chúng mất mùa, cuộc sống bấp bênh, đệ chỉ cần lật tay một cái là mưa đã trút xuống nơi đó. Lúc gặp phải lũ lụt cuồn cuộn như thú dữ cắn nuốt ruộng tốt, đệ lại chỉ cần lật tay một cái là dòng sông đó, biển rộng đó đều đồng loạt yên tĩnh.”
“Ví dụ nữa, nếu như tỷ tỷ của đệ sắp khát đến chết, đệ có thể biến ra nước để giải quyết chuyện cấp bách này, thậm chí lúc gặp phải nguy hiểm đệ còn có thể dùng năng lực này để thoát khỏi cảnh khó khăn. Vậy đệ cảm thấy đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu?”
Lời nói của Lý Văn Li làm cho Bạch Linh Vũ dần dần ngừng khóc, vẻ mặt lo lắng sợ hãi trở nên kinh ngạc.
“Thật… thật sự có thể ạ?”
Lý Văn Li không trả lời, chỉ nhẹ nhàng đưa tay lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây