Trước mắt nhiều lắm là mới ba giờ rưỡi, cách giờ mẹo còn một tiếng rưỡi.
Bạch Quân Quân vô lực ngã xuống: “Không vội, giờ mẹo rồi mình xuất phát.”
“Vậy có tới kịp không?” Mọi người nghẹn họng nhìn trân trối.
Bọn họ còn tưởng đâu Quân Quân cô nương nói hôm nay đi là nhân lúc người khác ngủ lén chen lên phía trước, ai ngờ Quân Quân cô nương nhìn thoáng qua mấy giờ rồi lại ngã đầu ngủ tiếp.
Nàng không nhân lúc đoàn người chưa dậy đi thì muốn chừng nào mới đi đây? Chờ bọn họ thức dậy thì sẽ không có cơ hội nữa!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây