Lý Văn Li nhìn thoáng qua bầu trời đang dần dần sáng lên, thở dài: “Không thể ở đây lâu được.”
Lý Văn Li vừa dứt lời, tiếng bước chân lục tục vang lên bên ngoài, có lẽ là những hoang dân đi thử vận may xem có lên được cầu hay không đã trở lại.
Lý Văn Li khẽ xốc màn xe lên nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy tuy rằng không thể lên được cầu nhưng tâm trạng của những người này cũng không suy sụp là bao.
Nghĩ lại cũng phải thôi, tuy rằng không đi được nhưng tốt xấu gì buổi tối cũng có một chén cháo gạo, nếu rời khỏi nơi này thì không biết đến bao giờ mới có thể ăn được một chén cháo như vậy nữa.
Cho nên tâm trạng của mọi người cũng không nhất thiết phải sup sụp cho lắm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây