A Đao nhìn hắn một cái: “Là thuộc hạ lo lắng nhiều rồi.”
Lý Văn Li nhìn dáng vẻ “ta không tin nhưng ta giả bộ tin” của A Đao, buồn cười vỗ vỗ bả vai của hắn: “Tiểu nha đầu Bạch gia phụ bạc ta kia đã chết, còn so đo chuyện này để mà làm gì nữa?”
Chẳng phải Vũ Văn Tuyển chỉ là tình địch trước kia đội nón xanh cho hắn, làm cho hắn bị người trong thiên hạ chê cười thôi sao?
Trong thời thế loạn lạc này, người thông minh thật sự tuyệt đối sẽ không đứng trên đầu sóng ngọn gió vào lúc này, tiếng hô của hắn càng to thì sẽ chết càng nhanh.
Những lời hoan hô tán tụng này không phải là chuyện gì tốt cả, rõ ràng là bùa đòi mạng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây