Tiểu hài tử khinh thường cắt ngang một câu: “Ngươi cho rằng ngươi là ai, mạng của ta ta tự mình làm chủ.”
Nhìn tiểu hài tử dõng dạc Lý Văn Li không những không giận mà còn cười: “Tính khí như vậy ta càng thích.”
Bạch Quân Quân lườm hắn một cái: “Được rồi, đừng đùa tiểu hài tử nữa.”
Nói xong nàng nhìn thoáng qua đứa trẻ kia nói: “Chúng ta không phải người của quán rượu Đông Thăng, đến Hoàng Đô chính là vì để giải quyết phiền phức ở Hoàng Đô. Ngươi có biết rõ nơi nào có nhiều âm binh nhất không, còn nữa, ngoại trừ quán rượu Đông Thăng còn có đội nào khác hay không?”
“Dĩ nhiên là có.” Trong mắt tiểu hài tử có sự cô đơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây