Vũ Văn Kỳ không nghĩ tới sau lưng một mảnh chân trời cảm kích bị phá vỡ là hướng về mình.
Hắn nhìn chằm chằm mọi người, chỉ thấy trên mặt mọi người đều có sự kích động và vui sướng khi sống sót sau tai nạn.
Một lúc lâu hắn mới chậm rãi đứng dậy hành lễ với mọi người: “Ta cũng phải cảm tạ mỗi một người trong số các ngươi, vào lúc mấu chốt cũng không bỏ ta đi, mà chính là cùng ta cắn răng chống đỡ, không có các ngươi không rời không bỏ ta cũng không đợi được hôm nay.”
Bao nhiêu quân chủ sau khi giành được thắng lợi cuối cùng, hoặc là đắc ý quên hình, hoặc là nghĩ biện pháp diệt trừ công thần.
Chỉ có Vũ Văn Kỳ, những lời này của hắn dường như chỉ là một đứa nhỏ ở cửa thôn đang cảm tạ những thôn dân giúp hắn cùng nhau đánh cho bầy sói chạy mất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây