Hồ ly trước mặt vừa mới hỏi, cây bắt ruồi đã gật đầu, tỏ ý mình biết đáp án.
Vì thế cây bắt ruồi đưa hắn đi cả một quãng đường dài, đi qua trại gia sức, sau đó lại đi qua đồng ruộng mênh mông, cuối cùng dừng chân ở bên cạnh hồ nước ở phía cuối bìa rừng, lá cây còn chỉ xuống hồ nước như chân chó.
Cây bắt đúng là loài vật đã thành tinh, ngoại trừ việc không biết nói, những chuyện khác nó cũng chẳng kém cạnh loài người là bao.
Lý Văn Li cảm thấy buồn cười, bèn xoa đầu nó: “Cảm ơn nhé.”
Nghe được lời cảm tạ của Lý Văn Li, cây bắt ruồi vui vẻ chạy vòng vòng quanh chân hắn, chẳng khác nào bộ dạng mừng như điên của đám chó nuôi trong nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây