“Vậy mà ta lại tới trễ một bước, không cản được đám tiện nhân đáng giận đó!”
Vũ Văn Kỵ siết chặt tay, nghiến răng nghiến lợi.
Người mà ông ta mắng hiển nhiên là thái hậu và đám phi tần của tiên đế đã ban chết cho Lục Văn Tinh.
Có điều đám người này đều đã bị Vũ Văn Tuyển nghiền thành tro bụi, vậy nên Vũ Văn Kỵ chẳng còn ai để báo thì, cuối cùng chỉ đành tìm lại hài cốt của Lục Văn Tinh, nhập liệm lại lần nữa, làm lại một bài vị khác.
“Nàng yên tâm, con trai của chúng ta, ta nhất định sẽ đưa nó lên vị trí cao nhất, trao cho nó những gì tốt nhất.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây