Cảm nhận được hơi thở nóng hầm hập phả vào bên tai, Triệu Tiểu Miêu hai chân mềm nhũn nhân thể ngã vào lồng ngực Vũ Văn Phong: “Quý nhân yên tâm, phòng bên cạnh chính là nhã gian, nếu ngài uống say, ta sẽ đích thân hầu hạ ngài nghỉ ngơi.”
“Ta muốn nghỉ ngơi ngay bây giờ cơ.” Vũ Văn Phong giở giọng mập mờ, nhưng trong đôi mắt lại tỉnh táo như cũ, hiển nhiên chỉ định trêu chọc nàng ta vài câu, chứ chẳng hề thật sự muốn làm gì Triệu Tiểu Miêu cả.
Triệu Tiểu Miêu uốn éo trong lòng Vũ Văn Phong như rắn nước, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên nhìn về phía hắn.
“Hiện giờ là lúc giữa trưa, sao ta có thể để quý nhân đi nghỉ ngơi với cái bụng đói meo được, nếu quý nhân thật sự muốn thư giãn, chi bằng chúng ta vừa ăn, vừa... thư giãn, ngài thấy thế nào?”
Triệu Tiểu Miêu nói, bàn tay hư hỏng cũng lần mò khắp người Vũ Văn Phong.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây