“Ông trời không chiều lòng người, nếu không bản quan có thể dựa vào dưa hấu và khoai lang, vừa có thể kiếm được một khoản, cũng có thể làm ra chiến tích chói mắt. Đáng tiếc hiện giờ người trong tộc Lý thị phải dời đi, mà dưa hấu năm nay chúng ta cũng chỉ có một đợt này. Muốn có nữa, thế nào cũng phải đợi đến năm sau.”
Nói xong, hắn ta thở dài thật sâu một tiếng, lại lấy lại tinh thần: “Cũng may người trong tộc Lý thị nể mặt Thiệu An, trước khi đi, cố ý báo tin tức khoai lang sản lượng cao, còn chủ động biểu thị muốn nộp thuế. Nếu bọn họ có tư tâm, đại khái có thể mang tới Lư Dương phủ trồng, đến lúc đó lại nói chuyện này. Nhưng mà đến lúc đó, chiến tích này không liên quan chút nào đến ta.”
Bạch sư gia gật đầu, đáy mắt cũng lộ ra thần sắc đáng tiếc: “Cũng không phải! Người trong tộc Lý thị không tồi, rất phúc hậu, không hổ là gia tộc của thê tử mà hiền đệ Thiệu An coi trọng.”
Dứt lời, gã chuyển đề tài: “Lão Hứa, cái kia hơn hai ngàn lượng, cho nhà ngài tám trăm lượng, nhà ta năm trăm lượng, còn lại một ngàn ba trăm lượng đều gửi tới cho ta. Trong đó ba trăm lượng thỏi bạc, một ngàn lượng ngân phiếu. Ngài là muốn cho ngân phiếu, hay là bạc?”
“Bạc của ta bây giờ đều để ở chỗ ngươi, muốn bạc muốn ngân phiếu thì có gì khác nhau? Như vậy, Hàn di nương bên kia, cho ngươi một trăm lượng gia dụng. Còn lại, ngươi lấy ra một phần làm khố ngân huyện nha. Lúc này, Từ đại nhân cùng Triệu đại nhân, còn có cái kia ba ca sáu phòng đều còn thủ vững không rời đi, ta cũng không thể bạc đãi bọn họ. Mỗi người phát một phần kính biếu, không câu nệ bao nhiêu, coi như là tâm ý của bổn quan.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây